Cha nuôi và con nuôi

CHA NUÔI VÀ CON NUÔI: CHƯƠNG 48

Chương 48

 

Không khí lập tức trở nên xấu hổ lại im lặng!

 

Trịnh Liệt mặt không chút thay đổi nói: “Đã gặp Minh bảo bảo rồi, tôi phải đi.”

 

“Ba ba, không cần!” Trịnh Minh Bảo vội vàng kêu, chạy ra từ sau lưng Trác Thư Nhiên, lại nhào về phía Trịnh Liệt.

 

Tươi cười bên môi Trác Thư Nhiên phai nhạt: “… Tôi chỉ là nói giỡn…”

 

“Không, cậu nói chính là sự thật.” Hai tay Trịnh Liệt đỡ dưới nách Trịnh Minh Bảo, duy trì khoảng cách nửa cánh tay với bé, “Nhưng tôi đã đoạn tuyệt quan hệ với các người. Con nuôi có thể lên giường với tôi, tôi muốn thêm bao nhiêu thì sẽ có bấy nhiêu người, không phải Phó Tranh, cũng sẽ là những người khác. Không cần cậu tự chủ trương, lôi kéo quan hệ lung tung.”

Tiếp tục đọc “CHA NUÔI VÀ CON NUÔI: CHƯƠNG 48”

Cha nuôi và con nuôi

CHA NUÔI VÀ CON NUÔI: CHƯƠNG 47

Chương 47

Tin tức Trịnh thiếu dẫn theo một tình nhân mới lên thẳng văn phòng chủ tịch hoả tốc truyền khắp cả tổng bộ tập đoàn Trung Thiên!

 

Trần Đường cùng Ân Triệu Lan là cao tầng của công ty, cơ bản không có ai lại ngu ngốc mà trước tiên nói cho bọn họ loại bát quái này. Cho nên hai người chỉ biết là Trịnh Liệt đã trở lại, vì thế bọn họ lập tức chuẩn bị đem phương án ngày mốt tham dự cạnh tranh trình hắn xét duyệt, nhưng khi thông báo cho thư ký chủ tịch, trên mặt đối phương lại toát ra vẻ khó xử: “Thực có lỗi, giám đốc Trần, trưởng phòng Ân, Trịnh thiếu đang… bận, tạm thời không có thời gian gặp hai vị.”

 

Trần Đường hỏi thẳng: “Trịnh thiếu đang bận cái gì?” Trừ bỏ tỏ vẻ muốn xen vào công tác của Ân Triệu Lan, Trịnh Liệt ở công ty cũng không có phụ trách chuyện gì khác.

 

“Trịnh thiếu, ừm, có khách.” Ngữ khí của thư ký mang theo chút ái muội.

 

Ân Triệu Lan mẫn cảm nâng mắt lên.

 

Trần Đường không rõ cho nên tiếp tục hỏi: “Khách gì?”

Tiếp tục đọc “CHA NUÔI VÀ CON NUÔI: CHƯƠNG 47”

Cha nuôi và con nuôi

CHA NUÔI VÀ CON NUÔI: CHƯƠNG 46

Chương 46:

“A Hàm, anh đi ra ngoài lâu như vậy làm gì?” Tần Trăn thấy Trần Hàm đẩy cửa tiến vào, miễn cưỡng xốc lại tinh thần hỏi.

Lúc này cậu nửa nằm trên giường bệnh, trên khuôn mặt tinh xảo không có một chút huyết sắc, nét mặt còn lưu lại một mạt hoảng sợ cùng thống khổ chưa vơi, tự nhiên biểu lộ một loại sắc thái ốm yếu đáng thương.

Andre ngồi ở một bên, ánh mắt không rồi khỏi người cậu.

Khoảng cách từ khi sự việc xảy ra đã qua ba giờ, Trần Hàm nhớ tới tình trạng nguy cấp ngay lúc đó lòng vẫn còn sợ hãi như cũ.

Lúc ấy Lăng Thụy An giống như phát điên tạt acid sulfuric vào mặt Tần Trăn, may mà Tần Trăn phản ứng mau, đúng lúc giơ cánh tay lên ngăn trở. Bởi vì thời tiết chuyển lạnh, hơn nữa trước đó làm ngụy trang, Tần Trăn mặc đều là quần áo tay dài có chút dày, ngăn được làn tiếp xúc trực tiếp với acid sulfuric. Nhưng cho dù như vậy, quần áo dài tay của Tần Trăn đã muốn tan ra hết, diện tích bị phỏng trên tay phải cao tới 40%, tay trái cũng bị phỏng ước chừng 10%, có thể thấy được nồng độ acid cao bao nhiêu. Nếu trực tiếp tiếp xúc làn da, chỉ sợ tay Tần Trăn sẽ trực tiếp tàn phế. Trải qua xử lý cấp cứu, thương thế đã muốn khống chế được, nhưng mà vết sẹo lưu lại phải làm phẫu thuật cấy da để xóa đi.

Tiếp tục đọc “CHA NUÔI VÀ CON NUÔI: CHƯƠNG 46”

Cha nuôi và con nuôi

CHA NUÔI VÀ CON NUÔI: CHƯƠNG 45

Chương 45:

Người trong giới giải trí phóng túng không cố kỵ, người có hứng thú với Tần Trăn quả thật không ít. Nhưng mà Tần Trăn có Trịnh Liệt làm hậu trường, tự nhiên không e ngại những người khác muốn dùng quy tắc ngầm với cậu. Những người muốn dùng sức mạnh đều phải e dè cân nhắc.

Andre là người đàn ông đầu tiên minh mục trương đảm tỏ vẻ muốn theo đuổi Tần Trăn như vậy.

Thái độ của Tần Trăn đối với hắn không lạnh không nóng, lễ phép mà xa cách.

Andre là cao thủ tình trường, nhận thấy rõ ràng Tần Trăn là thật không có hứng thú gì với gã, mà không phải là lạt mềm buộc chặt. Andre cao ngạo tự phụ đã quen, sự cự tuyệt không lời của Tần Trăn khiến trong lòng gã thực không thoải mái, lại cảm thấy mới lạ gấp bội. Hơn nữa gã đã biểu lộ thân phận mình với Tần Trăn.

Tiếp tục đọc “CHA NUÔI VÀ CON NUÔI: CHƯƠNG 45”

Cha nuôi và con nuôi

CHA NUÔI VÀ CON NUÔI: CHƯƠNG 44

Chương 44:

Trịnh Liệt nhíu mày: “Vậy em cũng là một trong những nguyên nhân.”

Tiêu Sân vươn tay vỗ vào đầu hắn: “Chú mày nghĩ rằng anh và bọn chúng mày có thể tách ra rạch ròi như vậy sao?” Trong nhà anh còn có một bà mẹ luôn “Tiểu Liệt cái gì cũng tốt, con mình cái gì cũng không được”, lại thêm một người cha “Vợ nói cái gì cũng đúng”.

Trịnh Liệt buồn bực nhìn Tiêu Sân.

Tiêu Sân từ ngăn kéo lấy ra một bức ảnh chụp, ném cho Trịnh Liệt. Trịnh Liệt bắt lấy.

Trên ảnh chụp là một người đàn ông khoảng 30 tuổi, để một đầu tóc dài, mặt chữ quốc (là chữ này: ), mắt hơi sụp xuống có chút âm trầm.

“Nhận thức không?” Tiêu Sân hỏi Trịnh Liệt.

“Gặp qua.” Là sau khi Trịnh Liệt trúng đạn hôn mê tỉnh lại, nhưng chỉ nhìn thoáng qua, ấn tượng không sâu. Trịnh Liệt cau mày nghĩ nghĩ: “Gã gọi là gì ấy nhỉ?”

“Gã là một trong những công thần thành lập Viêm bang, cố vấn của Trịnh Phỉ, Dương Kỳ.” Tiêu Sân nói. Viêm bang có thể phát triển tới quy mô như bây giờ, công lao của Dương Kỳ rất lớn. Trịnh Phỉ cũng cực kỳ tin phục gã.

Trịnh Liệt có chút hiểu ra: “Gã là cái tên không an phận trong Viêm bang kia?” Lúc trước hắn cùng Tiêu Sân từng thảo luận qua về phản ứng của Viêm bang sau khi Trịnh Phỉ trúng đạn hôn mê. Bọn họ đều nhất trí cho rằng bên trong Viêm bang xuất hiện vấn đề. Vấn đề này còn có khả năng thông qua Trịnh Liệt liên lụy đến Tiêu gia.

Tiêu Sân lộ ra một tia tán thưởng: “Không sai. Lúc Trịnh Phỉ bị thương, người đề xuất việc đưa chú mày đến bên cạnh Trịnh Phỉ chình là gã sai sử. Gã không ra mặt, ngược lại khiến cho Trịnh Phỉ hoài nghi.” Tiếp tục đọc “CHA NUÔI VÀ CON NUÔI: CHƯƠNG 44”

Cha nuôi và con nuôi

CHA NUÔI VÀ CON NUÔI: CHƯƠNG 43

Chương 43:

……..

Trịnh Liệt không thoát khỏi sự dây dưa của Trịnh Phỉ, ôm một bụng tức, đè cậu ra không lưu tình chút nào mà hung hăng làm một trận, trực tiếp gây sức ép khiến cho Trịnh tứ thiếu vốn bị thương chưa hoàn toàn khôi phục tinh lực nước mắt chảy ròng ròng, y y ô ô mà cầu xin tha thứ!

Nhưng mà cầu xin thì mặc cầu xin, tay chân Trịnh Phỉ vẫn thủy chung không buông Trịnh Liệt ra, hơi chút lấy lại hơi là lại quấn lên lần nữa, mở hai chân ra dùng cái lỗ nhỏ khiến kẻ khác muốn ngừng mà không được kia mà ngậm chặt lấy thứ to lớn của Trịnh Liệt không tha…..

Bọn họ làm trên giường một lần, rồi lăn xuống đất làm một lần, cuối cùng ở trong phòng tắm tiếp tục một lần nữa!

Đều là đàn ông trưởng thành bị nghẹn lâu, trận vận động trên giường không hề tiết chế này khiến bọn họ thống khoái mà phát tiết ra ngoài, thể xác và tinh thần đều được hưởng thụ sự sung sướng thật lớn!

Thành công leo lên giường Trịnh Liệt, Trịnh Phỉ tựa hồ cảm thấy tất cả mọi chuyện đều trở nên tốt đẹp, ôm cánh tay Trịnh Liệt, mệt mỏi rã rời mà ngủ như chết, hai má đỏ bừng, bên miệng còn vươn một mạt cười thỏa mãn, giống như một chú cún đoạt lại được món đồ chơi yêu thích vậy.

Trịnh Liệt nhìn khuôn mặt khi ngủ không hề phòng bị của cậu bật cười. Nhưng dần dần, ý cười trên mặt hắn từ từ biến mất từng chút một. Tiếp tục đọc “CHA NUÔI VÀ CON NUÔI: CHƯƠNG 43”

Cha nuôi và con nuôi

CHA NUÔI VÀ CON NUÔI: CHƯƠNG 42

Chương 42:

Cậu trai đứng ngoài cửa nhìn thấy Trịnh Liệt, khuôn mặt vốn bình tĩnh nhất thời trở nên khẩn trương cứng ngắc, cậu ta chậm rãi đưa tay lên thành tư thế đầu hàng, từ từ đi vào phòng.

Trịnh Liệt trông thấy, hơi hơi nhíu mày lại. Bởi vì phía sau cậu ta, lộ ra khuôn mặt mày rậm mắt to của Trịnh Phỉ.

Trịnh Phỉ vẫn mặc một thân quần áo nhân viên phục vụ câu lạc bộ Kim Cương như cũ một tay nửa giơ lên để ở trên lưng cậu trai, không ngoài dự liệu, trên tay cậu cầm một cây súng lục tinh xảo.

Phản ứng đầu tiên của Trịnh Liệt là rút khẩu súng bên hông ra, nhắm ngay Trịnh Phỉ! Từ sau khi bị người khác bắn chết trong mơ, hắn đã theo thói quen mang theo một cây súng bên người.

Đồng tử Trịnh Phỉ co rút lại! Cậu nằm mơ cũng không dự đoán được sẽ có một ngày Trịnh Liệt giơ súng về phía mình!

“Cút đi!” Trịnh Liệt quát khẽ.

Trịnh Phỉ căm tức nắm áo cậu trai đứng trước mặt, đẩy về phía cửa, lạnh lùng nói: “Cút đi!”

Cậu trai hoảng sợ trợn mắt, nhanh chóng biến mắt khỏi phạm vị tầm mắt của Trịnh Liệt cùng Trịnh Phỉ. Cậu ta đúng thật là đi bán thân kiếm sống, nhưng không muốn vì tiền mà đánh mất luôn cái mạng nhỏ của mình! Tiếp tục đọc “CHA NUÔI VÀ CON NUÔI: CHƯƠNG 42”

Cha nuôi và con nuôi

CHA NUÔI VÀ CON NUÔI: CHƯƠNG 41

Chương 41:

Sau khi ra khỏi nhà hàng, Trịnh Liệt nở một nụ cười mang theo ý lạnh.

Không cần nhìn hắn cũng biết bây giờ sắc mặt của Lâu Vũ Tĩnh là như thế nào.

Dám lên mặt với Trịnh thiếu hắn ở Nam Phong thị, phải chuẩn bị tâm lý bị làm cho tức chết còn phải nói một tiếng cảm ơn đi!

Lâu tam ca, A Lan? Hừ, Lâu tam ca, A Lan!

Nhưng mà Trịnh Liệt nói có cuộc hẹn khác là thật.

An Thế Duy rốt cuộc trở lại Nam Phong thị, trước khi trở về gọi điện thoại cho Trịnh Liệt oán giận một trận, biểu đạt sự đau lòng của y khi bị người nhà lừa bay tới bay lui.

Y đột nhiên xuất ngoại là bởi vì nghe nói bà ngoại đang định cư ở nước ngoại bệnh nặng. Quan hệ của y cùng bà ngoại vẫn rất tốt, bà ngoại luôn đối xử với y còn thân thiết hơn cả cháu ruột. Năm đó khi làm ầm ĩ cùng người trong nhà, cũng chỉ có bà ngoại là ủng hộ y vô điều kiện. Bởi vậy nghe được bà ngoại bệnh nặng, y không chút suy nghĩ bay qua. Tiếp tục đọc “CHA NUÔI VÀ CON NUÔI: CHƯƠNG 41”

Cha nuôi và con nuôi

CHA NUÔI VÀ CON NUÔI: CHƯƠNG 40

Chương 40:

Lâu gia của Giang thành tiến vào Nam Phong thị, lần ra tay đầu tiên chính là kế hoạch bất động sản làng du lịch Nhuận Minh quy mô lớn này. Cả Nam Phong thị nghe được tin tức này lập tức hành động, không hẹn mà cùng chú ý gắt gao vào khối thịt béo này.

Công ty con của tập đoàn Trung Thiên cơ bản không có liên hệ gì với ngành bất động sản hay các ngành nghề khác liên quan đến bất động sản, chỉ có một đội kiến trúc thực lực không tồi mới có thể thò một chân vào mà phân chia khối thịt béo này. Làm giám đốc điều hành kế nhiệm quyết định công việc nội bộ của tập đoàn, Ân Triệu Lan tin tưởng chắc chắn đội kiến trúc của tập đoàn có thể có chút thu hoạch trong kế hoạch làng du lịch này. Vì thế, cậu tiêu phí lượng lớn tinh lực cùng thời gian nghiên cứu phân tích cả kế hoạch, cũng đưa ra phương án cực kỳ khả thi, để có thế thu được lợi ích nhất định. Quyết định của cậu được sự ủng hộ toàn lực từ phía giám đốc điều hành đương nhiệm Trần Đường.

Thông qua hơn một tháng cố gắng, Ân Triệu Lan cùng tổng giám đốc của Bất động sản Nhuận Minh Lâu Vũ Tĩnh đã muốn đạt thành sự đồng thuận sơ bộ. Đội kiến trúc của tập đoàn Trung Thiên sẽ trở thành một trong những nhà xây dựng chỉ định của kế hoạch làng du lịch, về phần cụ thể phụ trách bộ phận nào của kế hoạch, còn chờ thương thảo.

Cùng lúc đó, khảo sát chi tiết của Bất động sản Nhuận Minh đối với đội kiến trúc của tập đoàn Trung Thiên cũng chính thức bắt đầu. Tiếp tục đọc “CHA NUÔI VÀ CON NUÔI: CHƯƠNG 40”

Cha nuôi và con nuôi

CHA NUÔI VÀ CON NUÔI: CHƯƠNG 39

Chương 39:

“Trịnh Liệt cái tên đàn ông thối tha không biết xấu hổ kia!” Cùng tiếng hét, một cái chân thon dài hữu lực tấn công vào mặt của Trịnh Liệt, kéo theo một trận gió mạnh.

Trịnh Liệt bất ngờ không kịp phòng bị, theo phản xạ hai tay bắt lấy cái chân kia vặn một cái, trực tiếp ném người xuống đất. Lúc dùng lực hắn mới phát hiện thể trọng của đối phương rất nhẹ, một chùm tóc đuôi ngựa quơ qua quơ lại, hẳn là một cô gái tuổi không lớn. Chính là không thể thu tay lại, Trịnh Liệt không hề lưu tình đối với thứ gì đó xuất hiện bất chợt khiến hắn cảm thấy nguy hiểm.

Nhưng mà hiển nhiên đối phương cũng không phải đèn cạn dầu. Tuy rằng bị phản kích sắc bén của Trịnh Liệt đánh cho ngẩn người, nhưng lúc bị ném đi thì cong lưng một cái, gập một chân nhẹ nhàng rơi xuống đất, mang theo khí thế bất y bất nhiêu (1), mượn lực đạp một cái phản kích trở lại.

(1) Bất y bất nhiêu (不依不饶): không được như ý thì dây dưa không bỏ | không vừa lòng không buông tha.

Cô gái tay chân linh hoạt, góc độ công kích cực kỳ xảo quyệt, chuyên môn nhắm vào chỗ yếu hại của Trịnh Liệt, độ hung ác mạnh mẽ đến liều mạng kia khiến Trịnh Liệt không chút nào dám lơ là. Tiếp tục đọc “CHA NUÔI VÀ CON NUÔI: CHƯƠNG 39”