CDNST

CDNST: CHƯƠNG 9

☆. Cửa thứ chín

Đới Nhược Trạch đem từng chi tiết của Tịch Tà kiếm pháp đều phân tích ra, cố gắng hết sức có thể khiến hoàng đế xem một cái liền hiểu.

Đới Nhược Trạch làm mẫu trước, sau đó hoàng đế bắt chước theo động tác của hắn khoa tay múa chân.

“Từ từ, Đới đáp ứng.” Hoàng đế kêu ngừng, “Chỗ này làm như thế nào? Ân, là hạ khớp khuỷu tay sao?”

Cậu hoang mang di chuyển khuỷu tay chính mình, vì cái gì cậu không thể thực hiện trôi chảy như Đới Nhược Trạch chứ?

Đới Nhược Trạch thưởng thức hoàng đế tính trẻ con nhíu mày cùng hơi bĩu bĩu môi, chỉ cảm thấy thiếu niên này hắn càng nhìn càng thích, bộ dạng rất hợp khẩu vị hắn!

Đới Nhược Trạch chuyển đến sau lưng hoàng đế, tựa như ôm mà đè tay tay hoàng đế, tay nắm tay dạy người ta luyện kiếm như thế nào.

Đới Nhược Trạch cố ý khẽ khom lưng, nhẹ giọng nói bên tai hoàng đế: “Chiêu thứ nhất này chính là nhất kích tễ mệnh (một chiêu mất mạng), đúng, tay hướng về phía trước một chút, phải dùng lực, làm rất tốt!”

Hơi thở của hắn phả ở sau tai cùng gáy hoàng đế, hoàng đế mẫn cảm run lên, lỗ tai hồng một mảnh.

Đới Nhược Trạch được một tấc lại muốn tiến một thước ôm thắt lưng hoàng đế, cơ hồ đem cả người hoàng đế đều giam trong lòng.

Đới Nhược Trạch miệng tiện (bỉ ổi) nói: “Vòng eo bệ hạ thực mềm mại.”

“Ngươi!” Hoàng đế quăng kiếm, đẩy Đới Nhược Trạch ra, cả giận nói, “Đới đáp ứng ngươi có ý gì?!”

Đới Nhược Trạch cợt nhả nói: “Ta đang khen bệ hạ a, vòng eo mềm mại mới luyện võ tốt, như ta loại này rất cứng, thật nhiều công phu đều luyện không được đâu.”

Hoàng đế trực giác muốn cùng Đới Nhược Trạch nói chuyện phải trái một hồi, nhưng lại không tìm ra khuyết điểm, cuối cùng cũng không thể để cậu đường đường cửu ngũ chí tôn lại đi chất vần phi tần của mình có phải đùa giỡn chính mình hay không!

Hoàng đế trừng Đới Nhược Trạch, vắt hết óc nghĩ muốn tìm từ phản kích Đới Nhược Trạch, cậu suy nghĩ nửa ngày, nói: “Đới đáp ứng, ngươi không phải muốn tìm bất mãn?”

Đới Nhược Trạch giật mình ngẩn người, cười vừa lưu manh vừa xấu xa, “Nếu ta nói đúng vậy bệ hạ có thể thay ta giải quyết vấn đề này sao?” Mau đưa đêm đầu tiên của ngươi cho ta đi thiếu niên!

Hoàng đế không dự đoán được Đới Nhược Trạch có thể không biết xấu hổ như vậy, bị nghẹn không phản bác được, khuôn mặt hồng như ruột dưa hấu.

Đới Nhược Trạch thấy vui đùa quá lố, hoàng đế bị bẽ mặt, vội nói: “Hắc hắc, ta hay nói giỡn, ta đi lên từ dân thường không thạo ăn nói, bệ hạ đừng chấp nhặt với ta.”

“Hay nói giỡn?!” Hoàng đế tức giận càng sâu, “Đới đáp ứng, ngươi muốn tìm bất mãn không đến tìm trẫm muốn đi tìm ai?! Ngươi là đáp ứng của trẫm, ai cũng đừng mong có ý tưởng cướp người?!”

Đới Nhược Trạch hết hồn hoàng đế sao lại cho ra kết luận bạo tạc (khủng khiếp) này, cướp người gì đó ta nghĩ cũng chưa từng nghĩ được chứ! Hoàng đế ngươi mới là mục tiêu công lược duy nhất của ta a!

Cũng mặc kệ Đới Nhược Trạch có nghĩ tới hay không, hoàng đế nghĩ như vậy, chuyện đó liền thành chuyện lớn.

Tại hậu cung này, chỉ cung nữ cùng dã nam nhân giao hảo cũng là phạm tội, nói chi phi tần. Nếu phi tần dám cả gan cắm sừng hoàng đế, đó chính là phải mãn môn sao trảm (chém cả nhà, tịch thu gia sản)!

Cổ Đới Nhược Trạch ẩn ẩn đau.

Đới Nhược Trạch cười khổ nói: “Ôi bệ hạ của ta, ta chỗ nào dám a, ta tự mình giải quyết không được sao.”

“Tự mình giải quyết?” Hoàng đế bối rối.

Đới Nhược Trạch đáng khinh làm động tác “xóc lọ”, hoàng đế một giây đã hiểu.

“Ngươi thật là vô sỉ!” Hoàng đế dùng vỏ kiếm đập Đới Nhược Trạch, Đới Nhược Trạch không dám trốn, vừa vặn bị đánh, thanh máu giảm xuống 10%. Đánh người xong, hoàng đế ném lại một câu thực hung “Ngươi còn dám ý dâm trẫm trẫm liền lăng trì xử tử ngươi” rồi phủi mông chạy lấy người.

Đới Nhược Trạch dở khóc dở cười, da mặt tiểu hoàng đế này thật là mỏng.

Hệ thống: độ hảo cảm của hoàng đế 6. 】

Ái chà, hoàng đế không có giận đến giết người mà ngược lại độ hảo cảm đối với mình còn tăng lên?! Đới Nhược Trạch giật mình kéo mặt bản trò chơi ra, độ hảo cảm kia một đường đích xác ngay “6” , điều này thuyết minh hoàng đế là thích loại này a.

Đới Nhược Trạch có tính toán, bước đầu quyết định tốt đề cương làm thế nào từng bước một bắt lấy hoàng đế.

Đới Nhược Trạch đến chỗ Dung ma ma lĩnh nhiệm vụ mới —— khiêu vũ, mà người dạy hắn khiêu vũ, lại là Hoa tần.

Dung ma ma nói: “Hoa tần nhất vũ chấn Trường An (múa nổi tiếng tại Trường An), kỹ thuật nhảy múa của hắn cả tiên nhân cũng so ra kém, ngươi nên hảo hảo học. Sau khi học tốt, có thể giúp đỡ Vũ tần nương nương, đừng để cho cái Hoa tần nương nương nam không ra nam nữ không ra nữ kia huênh hoang!”

Đới Nhược Trạch hỏi: “Dung ma ma, Hoa tần này có lai lịch gì a?”

Dung ma ma nói: “Cha Hoa tần là Lễ bộ, có đại ca làm quan trong triều, bối cảnh tương xứng với Vũ tần nương nương.”

Đới Nhược Trạch nói: “À, đúng rồi, Vũ tần nương nương có ăn tô bính không?”

Dung ma ma nói: “Vũ tần nương nương không thích đồ ngọt, làm sao vậy?”

Đới Nhược Trạch nói: “Không có việc gì, thuận miệng hỏi thôi.”

Viện tử Hoa tần ở tên là Vũ Nhạc Thiên, khi Đới Nhược Trạch tiến vào viện tổng có cảm giác bản thân giống như đi xem biểu diễn.

Đới Nhược Trạch cũng không phải là khách nhân duy nhất của Hoa tần, khi hắn đến, Hoa tần đang cùng một người thấp giọng nói chuyện với nhau.

Đó là một nam nhân nhỏ xinh, so với thiếu niên hoàng đế chưa phát dục thì lùn hơn một cái đầu, cùng Đới Nhược Trạch đứng song song mà nói mới đến ngực Đới Nhược Trạch, tựa như chênh lệch giữa đại nhân cùng tiểu hài nhi.

Diện mạo cậu ta thực tương xứng với cái đầu, mặt to cỡ bàn tay, mi mục ôn thuận, nhìn qua thực ngoan thực nghe lời.

Người nọ là Ninh quý nhân.

Ninh quý nhân sợ hãi cùng Đới Nhược Trạch chào hỏi, “Đới đáp ứng hảo.”

Đới Nhược Trạch nói: “Ninh quý nhân, xin chào.”

Hoa tần nói: “Thật sự là vừa vặn, ta bảo A Xa hôm nay đến đây cùng ta học múa, Vũ tần cũng nhờ ta dạy Đới đáp ứng khiêu vũ, tất cả mọi người đều là tỷ muội, ta liền cùng lúc dạy hai người các ngươi.”

Khóe mắt Đới Nhược Trạch co rút, anh trai, tất cả mọi người đều là nam nhân, ngươi gọi tỷ muội không thấy không được tự nhiên sao?!

Đới Nhược Trạch hỏi: “A Xa là ai?”

Ninh quý nhân nói: “Là ta, tên của ta là Ninh Xa, Hoa tần nương nương tên là Cư Nhàn.”

Hoa tần gõ đầu Ninh quý nhân, mắng: “Ngươi nói tên mình thôi, kéo ta vào làm gì?”

Ninh quý nhân cười khẽ thè lưỡi: “Tựa như A Nhàn nói, mọi người cùng tại trong hậu cung chính là tỷ muội, giữa tỷ muội còn lấy thân phận địa vị xưng hô không phải rất kỳ quái à, mọi người gọi danh tự chẳng phải thân thiết hơn sao.”

Hoa tần nói: “Ngươi vui vẻ cùng người khác thân cận, người khác chưa hẳn vui vẻ cùng ngươi thân cận.”

Ninh quý nhân buồn bực hỏi Đới Nhược Trạch: “Đới đáp ứng không muốn cùng chúng ta thân cận sao?”

Đới Nhược Trạch cười nói: “Sao lại nói vậy, ta cực kỳ vui.”

Theo một phen đối thoại vừa rồi, Đới Nhược Trạch phân tích ra Hoa tần cùng Ninh quý nhân rất quen thuộc, hai người gọi danh tự nhau không nói, Ninh quý nhân lại không e dè cùng Hoa tần uống chung một chén trà, chỉ cần điểm này, có thể phán đoán quan hệ hai người không hề đơn giản.

Đoạn thời gian một đám phi tần nhập cung này, viện tử của tần và quý nhân cách nhau rất xa, nghĩ đến đúng là không đủ thời gian khiến người ta bồi dưỡng ra tình cảm sâu nặng như thế, nói vậy, hai người này chắc là trước khi vào cung đã quen biết.

Một đôi bạn tốt tiến cung, cùng hầu hạ một nam nhân, quan hệ này quá tốt đi.

Hoa tần ngày hôm đó dạy những bước khiêu vũ cơ bản, không có gì khó khăn, cho dù cảm giác tiết tấu của Đới Nhược Trạch kém, phải múa lại hai lần.

Luyện múa xong, Ninh quý nhân mời Đới Nhược Trạch cùng ăn cơm trưa, Đới Nhược Trạch sao cũng được, đồng ý.

Cung cấp cơm trưa cho tần phong phú hơn so với cho đáp ứng, hai người Hoa tần cùng Ninh quý nhân đều là dạ dày mèo con, ăn không được mấy ngụm, Đới Nhược Trạch không khách khí quét sạch, đảo qua một cái đồ ăn trên bàn đều nhẵn bóng!

Hắn cảm khái, cho dù là vì thức ăn cũng muốn cố gắng thăng cấp a!

Hệ thống: ngài bởi vì ăn quá nhiều, thức ăn không thể tiêu hóa nứt dạ dày, lớn bụng mà chết. Sau khi ngài chết, Ninh quý nhân đem xác ngài băm thành thịt vụn làm vằn thắn, chính tay nấu cho Hoa tần ăn. 】

Đới Nhược Trạch mới từ tiểu hắc ốc sống lại, sau khi nghe đến tin tức hệ thống ghê tởm thiếu chút nữa chết một lần nữa. Hắn vốn tưởng rằng, trong hoàng cung này hoàng đế xử lý thi thể là dạng quái dị nhất, nhưng so với Ninh quý nhân, hoàng đế quả thật ôn nhu như nước được chứ! Băng luyến tính cái gì? Ăn thi thể mới là tuyệt sắc a!

Đới Nhược Trạch bi ai cụng tường, thật sự chịu đủ cái thế giới tràn đầy biến thái này rồi nha!

Khi Đới Nhược Trạch gặp lại Ninh quý nhân, một chút cũng không cảm thấy người này ngoan ngoãn, căn bản là đại hôi lang khoác da thỏ tử được không!

Mặc dù trải qua quá no mà chết, nhưng điều này hoàn toàn không ảnh hưởng tới chuyện ăn uống Đới Nhược Trạch, mỹ thực miễn phí có thể ăn nhiều một lần gì đó cũng thực có lời a.

Đới Nhược Trạch ăn no khoảng chín phần liền dừng đũa, “Đa tạ Hoa tần cùng Ninh quý nhân chiêu đãi.”

Hoa tần nói: “Là A Xa chiêu đãi ngươi, cũng không phải là ta.”

Ninh quý nhân nói: “A Nhàn là đao tử chủy đậu hủ tâm (bên ngoài thì nói chuyện chua ngoa nhưng trong lòng lại mềm như đậu hủ).”

Hoa tần nói: “Được rồi, ăn xong hai ngươi đều đi đi, ta phải nghỉ trưa.”

Ninh quý nhân nói: “Ta với ngươi cùng nhau a.”

Hoa tần nói: “Không có chỗ cho ngươi.”

Ninh quý nhân không cam lòng: “Ta sẽ không giành chăn với ngươi.”

Hoa tần liếc Đới Nhược Trạch, nói với Ninh quý nhân: “Đừng làm cho Đới đáp ứng chê cười, không bằng ngươi mang Đới đáp ứng đến viện tử quý nhân dạo đi.”

Ninh quý nhân thỏa hiệp: “Được rồi, vậy A Nhàn ngủ ngon.”

Hoa tần thướt tha rời đi, Đới Nhược Trạch cùng Ninh quý nhân hai người là khách tất nhiên lưu lại không tốt.

Đới Nhược Trạch căn cứ theo nguyên tắc thương hương tiếc ngọc tiễn Ninh quý nhân trở về viện tử, lúc gần đi, Ninh quý nhân kéo hắn lại.

Ninh quý nhân hỏi: “Đới đáp ứng, ngươi thích ăn đồ ngọt không?”

Đới Nhược Trạch nói: “Ừ.”

Ninh quý nhân nói: “Vậy được rồi, Vũ tần tặng ta chút tô bính ta không ăn, hắc hắc, ta không thích ăn ngọt, lại không muốn cô phụ một phen tâm ý của Vũ tần, Đới đáp ứng, tô bính này ta đưa ngươi đi.”

Đới Nhược Trạch nhíu mày, nói: “Vũ tần cùng Hoa tần tựa hồ không hợp nhau a.”

Ninh quý nhân nói: “Cũng không phải không hợp nhau, chỉ là. . . . . . phụ mẫu hai nhà bọn họ trong triều chính kiến không đồng nhất, sau khi hai người vào cung lại ngang sức ngang tài, khó tránh khỏi ngẫu nhiên lục đục, nhưng con người A Nhàn kỳ thật không quá để ý việc này, hắn không có chán ghét Vũ tần nương nương. Vũ tần nương nương cũng không phải người quá cường thế, nàng đới với A Nhàn có ý kiến nhưng đối ta cùng những người khác cũng bình đẳng như nhau.”

Cung nữ của Ninh quý nhân đem tô bính gói lại rồi đưa cho Đới Nhược Trạch, Đới Nhược Trạch tiếp nhận, sau khi cùng Ninh quý nhân nói vài câu liền quay về phòng mình.

Hắn có hứng thú suy đoán, mấy khối tô bính này có độc hay không có độc đây?

3 bình luận về “CDNST: CHƯƠNG 9

  1. Pingback: CDNST | Littlepu

Bình luận về bài viết này